Gia đình

Cất anh vào trong nỗi nhớ

Em biết anh không thể thuộc về mình, thôi đành cất anh vào trong nỗi nhớ, để anh đồng hành với em hết cuộc đời này. Chỉ có cách đó em sẽ giữ được anh mãi mãi phải không nào.

Cách đây vài ngày nhận được tin nhắn anh hỏi thăm em dạo này ra sao. Vẫn cảm giác cũ cách đây gần 13 năm, khi lần đầu anh nắm tay em, như có luồng điện chạy dọc cơ thể mình, toàn thân em run rẩy. Đó cũng là khoảnh khắc hạnh phúc hiếm hoi em sẽ nhớ mãi trong cuộc đời.

Lần gặp lại sau 11 năm vẫn vậy. Em cố bình tĩnh để anh không nhận ra trái tim mình đang bồi hồi xao xuyến, luống cuống cầm ly nước mà phải cố nắm thật chặt để anh khỏi nhìn thấy đôi bàn tay em đang run, đúng hơn là trái tim em như đang nghẹn ngào. Gặp lại rồi chia xa, chừng ấy thời gian mỗi người đều có cuộc sống riêng dù cả hai đều lựa chon sai lầm, cuộc sống đều không hạnh phúc.

Em tôn trọng cuộc sống của anh, càng không bao giờ muốn được người khác đặt cho cái tên "kẻ phá hoại". Nhận được tin nhắn của anh, em chỉ muốn gọi điện hoặc chạy ào đến bên anh khóc cho bao nhớ mong tủi hờn, cho những vụng dại, hiểu lầm và sự bồng bột của tuổi trẻ. Nhưng không, em đành chọn cách im lặng. Dẫu anh giờ là người tự do thì em cũng không thể. Em cũng sắp phải phá cái cũi ngục tù, địa ngục mà em đã tự đẩy chân mình vào đó nhưng sẽ không đến bên anh đâu. Em muốn được một mình bên các thiên thần, em sợ cái gọi là "lưới tình ", thật sự kinh sợ rồi.

Giờ chắc anh đã hiểu tấm chân tình ấy, hiểu em yêu anh nhiều thế nào cũng là lúc em im lặng rời xa anh mãi mãi.

Ngân

VNExpress

Cất anh vào trong nỗi nhớ - VnExpress


© 2021 FAP
  1,846,205       1/1,048