TTO - Một quán trà nhỏ trên đường Châu Thới, quận 10, TP.HCM trở thành không gian để các bạn trẻ tắt đèn, ngồi nghe chuyện của nhau.
Hai người tham gia làm quen bằng trò cầm tay nhau vẽ tranh - Ảnh: TẤT ĐẠT
Ý tưởng về Tắt…đèn có nền tảng từ một hoạt động dành cho sinh viên vào hai năm trước do Lê My và Linh Chi (cựu sinh viên Trường ĐH KHXH&NV - ĐHQG TP.HCM) đồng tổ chức.
Theo đó, tắt... đèn được hiểu theo cả nghĩa bóng và nghĩa đen. Đây là một cuộc trò chuyện chỉ có bóng tối, âm nhạc du dương, hương thơm của trà, vị ngọt của bánh và những câu chuyện đầy cảm hứng giữa các thế hệ người trẻ. Dấu ba chấm chính là sự chuyển biến từ tắt - bóng tối sang đèn - ánh sáng, từ những trăn trở đến những lời giải đáp.
Linh Chi cho rằng, mỗi người đều có nhu cầu được nói và được nghe, từ đó ta nhận về sự đồng cảm.
Không gian buổi trò chuyện chỉ có hương trà, vị bánh và tiếng nhạc du dương - Ảnh: TẤT ĐẠT
Với các buổi trò chuyện "mở đèn", hai người tham gia thường sẽ có những định kiến và đánh giá nhất định về đối phương thông qua ngoại hình. Từ đó, đôi khi ta khó mở lời với người đối diện. Một số trường hợp, người này sẽ cảm thấy bị "lép vế" hơn so với người kia về địa vị xã hội, công việc, tình cảm…
Nhưng theo Linh Chi, "Tắt…đèn, đúng theo nghĩa đen của nó, khiến hai người tham gia đều không nhìn thấy đối phương. Từ đó, họ sẽ không có giả định gì về nhau và câu chuyện của mỗi người sẽ là nhân vật chủ đạo trong buổi trò chuyện ấy".
Khi đến quán, người tham gia được nhân viên bịt mắt bằng mảnh vải đen và được dẫn lối đến ngồi ở một bàn trà nhỏ. Tại đây, họ sẽ được ngồi cùng bàn với một người lạ mà ban tổ chức hoạt động đã sắp xếp dựa trên thông tin họ đã cung cấp trước đó.
Đôi bên làm quen với nhau bằng một vài trò chơi nhỏ khi mảnh vải vẫn che khuất tầm mắt. Và khi tắt đèn, mảnh vải buông xuống, cuộc trò chuyện bắt đầu.
Ở số đầu tiên, Tắt…đèn chọn chủ đề "Trước khi tôi ra trường" với đối tượng tham gia là các cựu sinh viên và sinh viên ĐH KHXH&NV. Theo Lê My, đây như một lời tri ân cho những điều của quá khứ.
Ái Linh, cựu sinh viên Trường ĐH KHXH&NV - ĐHQG TP.HCM, ấn tượng với cách thức trò chuyện với một người hoàn toàn lạ. Nếu như thường lệ, khi có nhu cầu giải bày tâm sự, người ta thường tìm đến những người thân quen và tin tưởng thì ở đây lại trái ngược hoàn toàn. Thế nhưng đây vẫn là một hoạt động văn minh và đảm bảo được tính riêng tư.
Linh chia sẻ thêm: "Sự văn minh của Tắt…đèn nằm ở đèn tắt. Bước vào không gian này, mình sẽ không đánh giá, chỉ là chia sẻ bằng những gì mình thật sự có".
Còn với Phạm Như, sinh viên năm hai, Trường ĐH KHXH&NV - ĐHQG TP.HCM, điều thú vị của hoạt động nằm ở điểm người tham gia sẽ không định hướng trước được cuộc trò chuyện. Như cảm thấy tự do và không bị ràng buộc bởi các quy chuẩn xã hội, sự đánh giá của đối phương… Chính sự không quen biết nhau khiến bạn cảm thấy thoải mái để chia sẻ.
Sau khi tham gia, Như hiểu về Tắt…đèn với nhiều tầng nghĩa hơn nữa: "Khi tắt đèn, mình không sử dụng được nhãn quan khiến việc nghe và cảm nhận không gian xung quanh được tập trung nhiều hơn. Từ đó, những cảm xúc và câu chuyện của bản thân có cơ hội được lộ diện. Và khi tắt đèn, bản ngã của mình cũng được lột tả một cách sâu sắc".