TTO - Em hú hồn. Nghe đâu từ nay người ta không lôi tên em ra để đặt này đặt nọ nữa.
Em là cây giá trắng tinh, sinh thành từ hạt đậu (đỗ). Em bổ ích cho mọi người, ai cũng thích em. Vậy mà đùng một cái, em bị đòi thu này thu nọ.
Họ mượn tên em không hề hỏi mà nói đúng luật. Trời ơi trời!
Lắm người nói nhại tên em thành trò cười, kêu tên em ra chửi. Thậm chí có người còn bỏ em vô cái rổ mang đi trả, bị đòi tiền cho được liền nói "mấy ông đừng đẩy vấn đề lên, trong biên lai không hề có chữ tiền". Cãi qua cãi lại.
Suốt mấy ngày qua nhiều người còn chụp ảnh tấm thân trắng ngọc của em đưa lên phây-búc. Em xấu hổ quá, hỏi tại sao để tui "lộ hàng" vậy? Họ nói cô "lọt hàng" chứ "lộ hàng" hồi nào?
Em kêu trời và trời có mắt. Bây giờ đâu lại vào đấy.
Em ngẫm nghĩ mãi không hiểu vì sao tự dưng họ lôi tên em ra mượn, bây giờ mới biết. À há, hóa ra họ húy kỵ với tên ông ngoại của em.
Ông ngoại em tên là Phí!