Anh đã nhiều tuổi, em không kế hoạch đã ba năm nhưng không có thai. Em muốn thụ tinh để có con, nhưng tinh trùng không phải của anh.
Năm nay em 32 tuổi. Hiện giờ em cũng có một gia đình đầm ấm, em sống chung với ba mẹ và chị gái trong ngôi nhà của chính em bỏ tiền ra mua và xây cất. Cuộc sống hiện tại của em tương đối ổn định, và bây giờ đến tuổi này bỗng nhiên em nghĩ về "ngôi nhà và những đứa trẻ".
Em cũng có ông xã rồi (nói đúng hơn là người tình). Vì em và anh ấy sống với nhau hơn 10 năm và anh ấy hơn em đến 28 tuổi. Ngày xưa quen nhau, em chỉ là một cô bé ngây thơ. Từ dưới quê lên đây vừa học vừa làm. Vì gia cảnh nghèo khó, em phải nghỉ học và đi làm phục vụ cho một quán ăn, duyên số đưa đẩy em gặp được anh ấy. Một người đàn ông trung niên, nhưng có vẻ mặt trung hậu, và lại là một ông chủ lớn.
Có lẽ cuộc đời em rẽ vào lối khác khi bắt đầu từ đây. Anh ấy đã giúp em tiếp tục đi học, thời gian đầu em vẫn giữ khoảng cách với anh, vì em biết người đàn ông này đã có vợ và lớn tuổi rồi. Nhưng dần tiếp xúc, càng ngày em lại có tình cảm nhiều hơn, có lẽ đó không phải là tình yêu mà là một sự cảm kích, vì bên người đó em có cảm giác rất an toàn.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, em giấu gia đình để quen một người lớn tuổi như vậy. Em biết mình đã sai, khi đã chọn con đường này, em cũng không muốn phá hoại hạnh phúc người... nhưng cuộc đời đưa đẩy. Khi đến với anh ấy, em cũng biết rằng gia đình anh đã không còn hạnh phúc từ lâu (không phải do anh chia sẻ, mà em thấy hai vợ chồng anh không có sống chung một nhà), mỗi người đều có nhà riêng.
Rồi thời gian cũng dần qua, em cũng đã đi làm ở một công ty kinh doanh, cuộc sống rất ổn định và vui vẻ, vì có anh ấy bên cạnh lo lắng cho em về tất cả mọi mặt. Nhưng con người tới một lúc nào đó cũng cần một gia đình. Và dường như anh ấy cũng hiểu điều đó. Anh nói: "Anh không thể cho em danh phận như bao người khác, và anh biết anh cũng quá già so với tuổi của em. Thôi thì em cứ mở lòng mình ra, chỉ cần em gặp được người tốt và hạnh phúc thì anh không vui rồi".
Anh đã chia sẻ với em tất cả mà không hề giấu điều gì. Anh nói mình đã có tuổi, con anh cũng đã lớn, đồng thời có nhiều mối quan hệ ngoài xã hội nữa nên hai vợ chồng anh đều không muốn ly dị. Nhưng dần thời gian qua em càng ngày càng yêu anh ấy. Có nhiều ý kiến nói rằng hai người có tuổi tác chênh lệch nhau quá nhiều sẽ bị khác nhau về tư tưởng, nhưng đến giờ đã 10 năm rồi, giữa em và anh vẫn rất vui vẻ và hạnh phúc. Những gì em có được hôm nay là nhờ anh ấy cho và giúp đỡ em, cái tình cái nghĩa trong lòng em luôn khắc ghi.
Đến giờ cuộc sống mọi thứ đã được ổn định như ý muốn, thì em lại muốn có một đứa con, nhưng khổ nỗi anh ấy giờ đã lớn tuổi quá rồi. Em đã không kế hoạch hơn ba năm nay, và cũng đã đến bác sĩ nhờ giúp đỡ, nhưng vẫn không có khả quan gì. Em muốn đi thụ tinh để có một đứa con, nhưng tinh trùng thì là không phải của anh ấy, em không biết làm vậy có đúng không? Vì em đã nói chuyện với anh ấy là sẽ thụ tinh nhân tạo mà tinh trùng không phải là của anh và anh cũng đã đồng ý. Tuy nhiên trong lòng em còn phân vân lắm, không biết khi em có con rồi thì liệu anh còn chấp nhận sống với em không, hay là anh sau này khó chịu về sự hiện diện của đứa bé đó.
Có một vài người bạn bảo em rằng: "Biết đâu sau này em sẽ gặp người khác tốt hơn và có đủ điều kiện để em tạo dựng một gia đình". Bây giờ em rối lắm, không biết phải làm sao cho đúng. Trong lòng em rất yêu thương anh ấy và anh cũng vậy, em không thể yêu ai ngoài anh ấy. Xin cho em lời khuyên ạ. Em xin cám ơn!
Bà nhỏ
* Gửi tâm sự của bạn để được độc giả chia sẻ, gỡ rối tại đây. Lưu ý bài viết bằng Tiếng Việt có dấu.
Em muốn có một đứa con bên ngoài - Ngôi sao