Phong cách

Cam phận 'tầm gửi' vào chồng

Tôi không đủ kinh tế để ra ngoài thuê nhà và tìm việc bởi như vậy rất khổ cho đứa con còn thơ dại.

Tôi lấy chồng tính đến nay đã được hai năm. Trong thời gian qua những ngày hạnh phúc vui vẻ thật ít ỏi, còn lại tôi luôn sống trong bế tắc, dằn vặt không biết đến bao giờ tôi mới có nghị lực để giải thoát cho cuộc sống của mình.

Tôi sinh ra ở quê, lên Hà Nội học Đại học và đi làm, tôi và anh làm cùng công ty. Anh nghỉ việc sang công ty khác trước khi chúng tôi làm đám cưới, còn tôi cũng nghỉ việc ở đó sau khi sinh con. Thời gian chúng tôi yêu nhau không lâu, cả tôi và anh quyết định cưới nhanh chóng vì cả hai đều bị thúc ép từ phía gia đình.

Sau khi cưới tôi mới hiểu về tính nết của chồng mình, cục cằn và thô bạo. Chồng tôi không bao giờ chia sẻ chuyện công việc, gia đình, bạn bè, đi làm về anh cũng không nói chuyện với vợ. Anh không có bạn, không chơi với hàng xóm, ở công ty cũng không chơi thân với ai. Có việc gì anh cũng không hỏi tôi phải tự nói.

Mỗi lần nói chuyện với anh tôi phải lựa lời bởi anh không bao giờ đùa cợt, quan điểm của chúng tôi khác nhau nên không thể đi đến thống nhất được rồi anh vin vào đó bảo tôi không nghe lời. Là đàn ông nhưng chồng tôi chửi bới giỏi hơn đàn bà, lần nào nói chuyện cũng cãi nhau, anh chửi rồi đánh tôi thâm tím mặt mày.

girl42-8267-1401181633.jpg

Ảnh minh họa: Search.

Hai năm nay tôi không nhớ bị chồng đánh bao nhiêu lần. Là người có học tôi không chấp nhận được chuyện này, tôi cũng đã bao lần to nhỏ để anh bớt nóng tính nhưng anh đổ cho là tại tôi nói không khéo. Tôi không nghĩ thế bởi tư tưởng đó đã ăn sâu vào máu anh, bố anh ngày xưa cũng đánh mẹ anh rất nhiều, anh đã nói là tôi phải nghe không cần biết đúng, sai. Với chồng tôi không có chuyện bình đẳng trong gia đình, nếu có đòi hỏi thì anh đuổi tôi ra khỏi nhà, chỉ vì thương con tôi chấp nhận tiếp tục sống.

Con được hơn một năm tôi xin đi làm được một tháng thì anh bắt tôi nghỉ vì không muốn gửi con cho bà nội. Tôi nhờ người trông con để buôn bán thêm anh cũng không cho. Nhà tôi ba người sống vào 6 triệu đồng tiền lương anh đưa cho nên rất tằn tiệm, tôi muốn làm thêm để bớt gánh nặng kinh tế cho chồng nhưng anh không muốn lại quay ra cấm đoán đánh chửi tôi.

Rất nhiều lần tôi muốn mang con bỏ đi nhưng tôi không biết đi đâu, tôi không thể về quê vì nhà chồng sẽ không để yên. Anh em, bạn bè cũng chỉ có thể cho tôi ở nhờ vài ngày chứ ko thể lâu dài được. Tôi biết nếu cố gắng sống thì con tôi sẽ rất khổ khi phải chứng kiến cảnh bố mẹ cãi vã, đánh chửi nhau. Tôi biết anh có vấn đề về tâm lý bởi anh không có ai để chia sẻ, gia đình anh ở Hà nội nhưng cũng rất nghèo và phức tạp. Tôi cũng không thể giúp được nếu anh vẫn đánh chửi và đuổi tôi đi thế này. Đã bao lần tôi tự nhủ phải cố gắng thay đổi mình để vợ chồng tôi có thể nói chuyện nhưng anh ngày càng cấm đoán tôi quá đáng.

Ai đã ở trong hoàn cảnh của tôi hãy nói cho tôi biết tôi phải làm gì? Tiếp tục sống hay ra đi? Tôi không đủ kinh tế để ra ngoài thuê nhà và tìm việc. Tôi biết ra ngoài sẽ rất khổ cho cả hai mẹ con nhưng tôi không thể tiếp tục. Tôi rất mong ai đó giúp và đưa ra lời khuyên cho mẹ con tôi lúc này.

Hạ Vy

* Gửi tâm sự của bạn để được độc giả chia sẻ, gỡ rối tại đây. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.

NgoiSao.net

Cam phận 'tầm gửi' vào chồng - Ngôi sao


© 2021 FAP
  5,175,918       2/878