Chúng tôi từng có thời gian yêu nhau thắm thiết, vậy mà giờ đây sao trong tôi chỉ toàn là sợ hãi và căm phẫn.
Cuộc sống có quá nhiều thứ phải lựa chọn, chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ mang chuyện của mình kể cho người khác nghe nhưng giờ đây tôi thực sự chênh vênh trong những chọn lựa.
Tôi lấy chồng khi mới 22 tuổi. Cứ nghĩ lấy chồng là bước sang trang mới phải cố gắng nhiều hơn nhưng cuộc sống hôn nhân đối với tôi giống như địa ngục vậy. Chồng tôi là một quân nhân công tác xa nhà, tôi thì chưa đi làm, đang chờ bảo vệ tốt nghiệp vả lại đang mang bầu được 6 tháng, do đó hiện tại tôi phải sống với bố mẹ chồng và nhận trợ cấp từ chồng.
Ban đầu mọi thứ suôn sẻ và tôi thấy mình thật hạnh phúc nhưng chỉ một thời gian rất ngắn sau đó mọi thứ thay đổi chóng mặt, tôi không còn nhận ra chồng mình nữa. Không muốn nói xấu chồng nhưng anh quá ích kỉ, sống không nghĩ tới ai và còn có tính gia trưởng.
Khi tôi bắt đầu mang bầu, bị ốm nghén, anh không một lời động viên còn nói những lời khó nghe với tôi. Đôi khi thấy tủi thân, nhưng nghĩ về đứa con tương lai, về công việc có nhiều áp lực của chồng tôi lại nhắc nhở bản thân phải biết cảm thông và mạnh mẽ hơn.
Ảnh minh họa: thegrandnarrative. |
Dạo gần đây tôi luôn có cảm giác sợ hãi chồng mình. Tính cách anh càng ngày càng khó đoán, nhiều lúc anh có những hành động kỳ quái. Có lần đang đi du lịch ở Quảng Ninh, để quên điện thoại ở nhà, có tin nhắn lạ gửi tới số máy của tôi, anh đọc được và yêu cầu tôi về nhà ngay trong đêm nếu không muốn phải quỳ lạy xin tha thứ. Tôi đã phải nhẫn nhịn nghe theo lời anh vì không muốn chuyện bé xé to. Về đến nhà, thay vì nghe tôi giải thích, anh không tiếc lời mắng chửi, nguyền rủa, xúc phạm tôi.
Kể từ đó chồng tôi càng ngày càng quá quắt. Những lần gọi điện về nhà anh không một lời hỏi thăm mà chỉ toàn mắng nhiếc gây sự với tôi. Những lúc như vậy tôi không biết làm gì ngoài im lặng một phần vì nghĩ đang sống chung với bố mẹ chồng, một phần vì có kể với hai cụ chắc chắn họ cũng sẽ bênh con mình. Bố mẹ chồng tôi là quân nhân nên ông bà luôn tin tưởng tuyệt đối vào con trai.
Gần đây tôi còn phát hiện chồng nhắn tin gọi điện với người yêu cũ, cô ta đã có chồng nhưng hôn nhân không hạnh phúc. Những lời ngọt ngào họ dành cho nhau qua tin nhắn khiến tôi rùng mình nhưng bất lực không biết nói sao ngoài nhẹ nhàng khuyên anh làm gì cũng nên nghĩ tới gia đình. Ấy vậy mà khi nghe xong anh bảo tôi láo, dám cầm điện thoại của người khác đọc linh tinh. Có người chồng nào bảo vợ mình chỉ biết ăn bám, rằng anh chỉ có trách nhiệm với con chứ không cần phải có trách nhiệm với tôi. Nỗi đau chồng chất nỗi đau, tới lúc này tôi không biết liệu bản thân có thể tiếp tục chịu đựng người chồng này được đến bao giờ. Chúng tôi đã từng có thời gian yêu nhau thắm thiết, vậy mà giờ đây sao trong tôi chỉ toàn là sợ hãi và căm phẫn.
Tôi đang rất phân vân không biết phải làm sao vì công việc chưa có, con thì chưa sinh ra. Liệu tôi có nên làm mẹ đơn thân, hay cứ chấp nhận chịu đựng để gia đình được trọn vẹn? Mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Tôi xin cám ơn.
Hiền Nguyễn
* Gửi tâm sự của bạn để được độc giả chia sẻ, gỡ rối tại đây. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.
Làm mẹ đơn thân hay cứ tiếp tục cố gắng vì gia đình - Ngôi sao