Phong cách

Ngao ngán khi yêu phải chàng keo kiệt

Dù lúc nào cũng tới phòng trọ tôi ăn uống, nhưng chưa bao giờ anh đóng góp, hay mua gì tới, dù rằng lương anh rất cao.

Tôi và anh quen nhau đến nay cũng được 4 năm rồi. Tôi quen anh từ lúc anh chưa có gì cả kể cả xe máy cũng phải mượn của chị để đi kiếm việc làm. Khi đó tôi cũng có công việc văn phòng ổn định, lương không cao nhưng lâu lâu tôi vẫn muốn mua cho anh cái quần, cái áo hay cái cặp để anh mang đi xin việc vì lúc đó anh chưa có việc làm ổn định.

Tôi thấy thương anh lắm, mỗi lần đi ăn uống tôi đều dành trả tiền vì tôi hiểu khó khăn của anh lúc đó. Anh thường ghé phòng tôi nấu nướng ăn cùng nhau vui lắm, bạn tôi nói rằng mày như vậy có thiệt thòi không lúc nào cũng quanh quẩn phòng trọ rồi tôi mua đồ ăn nấu nướng cho anh, nhưng tôi cảm thấy bình thường. Vì tôi nghĩ rằng bây giờ anh không có tiền nên như vậy nhưng sau này anh có được công việc ổn định và mức lương khá hơn thì anh sẽ lo cho tôi thôi và ngày tôi chờ đợi cũng tới anh xin được công việc ổn định với mức lương cao, tôi vui lắm.

Cuối cùng chúng tôi cũng đã có dịp để hai bên gia đình nói chuyện của hai đứa. Tôi cũng đã mãn nguyện bởi sự chờ đợi của mình. Tuy nhiên chuyện lại xảy ra khi anh làm có tiền, anh hay kể tôi nghe đi ăn chỗ này chỗ kia rất ngon và chê nhưng món ăn tôi mua về nấu. Tôi cảm thấy buồn lắm vì những chỗ anh kể anh chưa hề dẫn tôi tới đó một lần, tôi vẫn gói gọn quanh phòng trọ. Lâu lâu anh dẫn tôi đi tới những chỗ mà trước đó chúng tôi đã đi, có lần tôi nhờ anh mua dùm cái này hay cái kia thì anh hỏi đùa: "Ai trả tiền được, em phải đưa tiền đây". Tôi cũng hơi buồn nhưng anh vẫn trả tiền cho tôi.

bantrai1-4611-1404372644.jpg

Ảnh minh họa: DNS.

Có lần tôi nói vui với anh dẫn tôi đi quán kia ăn thử xem ngon không? Anh hỏi tôi: "Ai trả tiền?", tôi nói: "Anh trả", rồi anh đáp lại "tiền đâu mà dẫn đi". Khi đó tôi rất hụt hẫng chỉ biết im lặng. Thời gian gần đây tôi có nuôi em trai tôi vừa mới tốt nghiệp và đang đi xin việc, tôi cũng chi tiêu như thường ngày có điều bây giờ là ba người nên có phần hơi tiết kiệm chút xíu nhưng cũng không đến nỗi. Khi sinh nhật tôi, các bạn đồng nghiệp đề nghị tôi tổ chức sinh nhật nhưng tôi nói không vì tôi đang kẹt lắm. Vì thế các bạn góp lại đưa tôi và nói rằng làm cho vui nên tôi cũng nhận. Đến chiều tôi gặp bạn trai tôi cũng nói với anh là đi với các bạn đồng nghiệp và tôi đưa tiền trước cho anh, hôm đó anh bù vào cho tôi khoảng 700 nghìn. Tôi nói để tôi gửi lại thì anh trả lời rằng bởi không mua gì tặng nên coi như đó là anh tặng tôi. Tôi cũng không nói gì và vẫn đưa cho anh nhưng anh vẫn cầm, tôi sốc lắm, tôi không thể nói được gì, tôi chỉ biết trân trân ngồi một chỗ để suy nghĩ về anh, về người đàn ông mà tôi đã lựa chọn.

Tôi giận anh và tôi cũng đã nói chuyện này với anh nhưng anh lại hỏi tôi "vì tiền mà như vậy sao". Rồi tôi cũng suy nghĩ lại và chúng tôi làm lành với nhau. Từ đó tôi lại bắt đầu để ý từng chút một. Dù vẫn tới phòng tôi ăn uống hàng ngày, nhưng chưa một lần anh mua bất cứ thứ gì tới. Tôi tự hỏi là tại sao anh lại trở nên như vậy, anh biết tôi nuôi em trai, lương lại không bằng anh. Trong khi anh ăn, ở tại nhà chị gái của anh không phải mất tiền gì cả tại sao lại đối với tôi như vậy. Khi anh nghèo khó đã đành, giờ đây anh đã có tiền, vậy mà anh cũng chưa từng đưa tôi đi xem phim hay là đi bất cứ địa điểm vui chơi nào.

Tôi thực sự không hiểu mình dang chờ đợi điều gì từ anh, hay là do tôi ích kỷ... Tôi không biết mình có nên tiếp tục mối tính này không? Tôi bây giờ rối bời mà không thể thoát ra được. Xin các bạn hãy cho tôi lời khuyên.

Mèo Nhác

* Gửi tâm sự của bạn để được độc giả chia sẻ, gỡ rối tại đây. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu

NgoiSao.net

Ngao ngán khi yêu phải chàng keo kiệt - Ngôi sao


© 2021 FAP
  5,111,636       2/896