Mọi thứ trong gia đình đều trông vào đồng lương của anh cũng như mấy sào ruộng mà mẹ anh dù đau yếu vẫn cố gắng làm.
Tôi không ngờ gia đình nhà người yêu mình lại như vậy mặc dù anh đã kể sơ qua. Với những gì tôi thấy thì nó ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Khi nhận lời yêu, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng hoàn cảnh gia đình anh ấy lại chi phối tôi nhiều đến như thế. Lúc đó đơn giản tôi chỉ nghĩ rằng chúng tôi yêu , cố gắng làm việc và dành dụm tiền cho tương lại thế là đủ. Tôi và anh ấy quen nhau cũng chưa lâu, nhưng cả hai đều đã về ra mắt gia đình hai bên để có thể tiến xa hơn trong mối quan hệ của chúng tôi.
Anh ấy yêu tôi và luôn muốn tôi vui, hạnh phúc. Tôi cũng cảm thấy hạnh phúc khi có được người yêu mình như vậy. Nhưng vì trách nhiệm gia đình, cũng như hoàn cảnh gia đình, khi yêu chúng tôi rất ít khi đi xem phim, đi ăn uống như các cắp tình nhân khác... vì lúc nào anh ấy cũng nói: “Anh chưa có tiền, để lúc khác em nhé”. Mấy lần đi ăn, anh cũng chọn mấy quán bình dân. Nước hoa, thứ mà tôi rất mê mẩn, nhưng anh hiếm khi mua cho tôi. Anh bảo “Anh thấy nó xa xỉ và tốn kém quá”.
Tôi vẫn duy trì tình cảm với anh, bởi vì anh là một chàng trai chân thành, không màu mè, chăm chỉ và cầu tiến. Nhưng mọi thứ đều đổ sụp khi trước mặt tôi, ngôi nhà nhỏ không gian chật hẹp, ba đứa em lóc nhóc đang tuổi ăn tuổi học, thêm bố mẹ già hay đau yếu, không có lương hưu. Bây giờ thì tôi đã hiểu rõ hơn, vì sao với đồng lương của một kỹ sư, nhưng anh luôn sống trong cảnh thiếu thốn, tiết kiệm.
Gia đình anh đón tiếp tôi bằng một thái độ vui mừng, xởi lởi. Mẹ anh, chắc cả đời vất vả nên dáng người nhỏ bé, đen đúa, tay chân nứt nẻ vì lao động nhiều. Bà tất tả lo cơm nước, không cho tôi động vào việc gì. Mâm cơm có duy nhất đĩa thịt gà nhà tự nuôi là sang nhất. Anh vẫn hồn nhiên: “Mẹ cứ để dành mãi đấy, bảo là đợi khi nào em về chơi nhà thì mới mổ để đãi con dâu tương lai”. Bố mẹ anh thi nhau gắp thức ăn cho tôi. Tôi ngượng ngịu, miếng thịt gà trong miệng đắng ngắt.
Sau lần về nhà anh ấy lần đó tôi nghĩ cứ nghĩ mãi, không biết mình có nên tiếp tục mối quan hệ này không? Tôi không phải là người ham giàu, tôi cũng biết gia đình anh không khá giả gì, vì anh cũng có tâm sự với tôi. Nhưng quả thực, tôi không nghĩ nhà anh lại… nghèo đến vậy. Tôi không nghĩ rằng mình có thể cáng đáng một gia đình như vậy với trách nhiệm của một nàng dâu trưởng. Từ nhỏ sinh ra trong một gia đình đẩy đủ, tôi chưa bao giờ phải lo nghĩ gì đến chuyện tiền nong. Tôi sợ phải sinh hoạt trong căn nhà tồi tàn, không có toilet riêng, heo hút vắng lạnh, cách thành phố xa xôi, đi lại khó khăn.
Tôi thật sự băn khoăn. Tôi biết anh yêu tôi chân thành. Anh là người tốt, nhưng quả thật, hoàn cảnh gia đình anh như vậy khiến tôi khó nghĩ quá. Tôi thực sự phân vân không biết phải làm gì cho mối quan hệ tới.
Phương Mèo
Ngỡ ngàng trước gia cảnh nghèo nàn nhà bạn trai - Ngôi sao