Phong cách

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

' 'Vừa thấy con vợ thằng Công Lý ngồi trên khoang VIP đấy'. Cứ thế này, bảo sao chúng ta đi đâu cũng bị kỳ thị', Thảo Vân viết.

Status số 1

Công thức tình yêu thời hiện đại:

1. Nghèo mà xấu -> không có gấu dẫn đi chơi.
2. Giàu mà đẹp -> dọn dẹp đường để các gấu đấu với nhau (giành mình).
3. Đẹp mà nghèo -> vướng "cái đèo" tự ái.
4. Xấu mà giàu -> đi ra đi vào cũng có vài ba gấu tự hào theo sau.

Ngồi nguyên buổi chiều rút ra được nhiêu đó kinh nghiệm. - Kyo York (ca sĩ)

Status số 2

Chuyện trên máy bay.

Mình vừa đến chỗ ngồi, bạn ngồi ghế bên cạnh đã đứng lên rất nhanh để cất hộ mình cái túi lên khoang đồ, đã thấy vui vui... Ngồi được một lúc, bạn ấy hỏi xin chụp ảnh cùng, được thôi... Và khoảng 2 phút sau, có tiếng oanh oang ở phía sau mình: "Lúc nãy vừa thấy con vợ thằng Công Lý ngồi trên khoang VIP đấy". Mình choáng, thấy bạn bên cạnh cũng trợn mắt... Rồi họ ồn ào trao đổi với nhau như chỗ không người: "Vợ Công Lý á, Thảo Vân á"... Lát sau, lại ầm ĩ: "Ảnh à, nhanh thế, đấy, Thảo Vân đấy, nó đang ngồi cạnh Thảo Vân đây này, sao bảo ngồi khoang VIP, này M ơi M ơi"... Bạn bên cạnh mình không trả lời. Mình biết bạn ấy cùng nhóm, và đang rất xấu hổ. Chắc định khoe, nhưng không ngờ bạn bè mình lại cư xử vô duyên như vậy.

Không chỉ thế, nhóm người ấy có cả trẻ con, và bố con anh em nói chuyện, dỗ nhau, như ở chỗ không người! Mình cảm thấy tệ rồi, lên gặp tiếp viên xin đổi chỗ vì thấy còn nhiều chỗ trống. May mắn là cuối cùng được ngồi một mình! Khi hạ cánh, mình phải quay lại lấy đồ ở chỗ cũ, lại những gương mặt ấy, nhìn chòng chọc, cười cười một cách cực kỳ khó tả, và họ vẫn nói rất to với nhau, sau đó một bạn hát hẳn nhạc vàng, như thể đây là phòng tắm nhà bạn ấy...

Chao ôi... Mọi người hiểu cảm giác của mình không? Cứ thế này, mỗi một con người thế này, bảo sao chúng ta đi đâu cũng bị kỳ thị, xa lánh... - Thảo Vân (MC truyền hình)

thao-van-8770-1440151984.jpg

MC Thảo Vân.

Status số 3

Các bạn cứ nói thanh cao chi cho mệt. Đã đi tàu là phải chấp nhận ngồi, nằm đúng chỗ mình mua. Đừng nói là vì tôi mua thì hết vé nên đổi, nhường... Trả tiền chênh lệch đi, người ta sẽ đổi và thoải mái. Ở đâu mà đổi không?

Mình đi máy bay luôn xin check-in ngồi trong cùng, cạnh cửa sổ vì không thích bị phiền khi đang ngủ thì người phía trong đập đập để họ đi toilet. Phải hiểu rõ vấn đề. Cái đó gọi là văn minh. Trừ khi đi xe buýt và xe chuyên chở công cộng thì nhường cho các trường hợp bất khả kháng là nên tự nguyện, chứ đi tàu và máy bay thì miễn nha. - Trang Trần (người mẫu)

(Người mẫu Trang Trần lên tiếng sau khi đọc thông tin về việc cô gái bức xúc vì đi tàu giường nằm bị người già đòi nhường chỗ).

Status số 4

Một người đàn ông kiệm lời, không biết nói câu hoa mỹ, cả tủ quần áo không có nổi một chiếc sơ mi, đi dép cao su trong chính lễ cưới của mình... Cũng là người đã nắm chặt tay cô gái anh yêu nhất đi qua một thập kỷ đầy bão giông, dịu dàng dìu cô đứng lên từ hố sâu tuyệt vọng, mạnh mẽ bảo vệ cô trước miệng lưỡi chua chát của người đời.

Là phụ nữ, chỉ cần trọn đời có một người đàn ông như thế chở che thì có thể an nhiên hạnh phúc mà chẳng cần ước ao, đua tranh gì nữa.

10 năm là bạn đời. 10 năm mới có một đám cưới. Dù chỉ giản dị và nhỏ xinh thôi, nhưng lễ cưới được trang trí bằng những bông hướng dương mang tên cô dâu - chắc chắn sẽ trở thành hồi ức đẹp theo họ đến suốt cuộc đời. Lời nói "yêu em mãi mãi" vang lên trong tiếng hò reo chúc phúc của bạn bè, người thân, trước sự chứng kiến của cô con gái nhỏ - trở thành tiếng yêu ngọt ngào và xúc động nhất.

Anh, từ tốn và giản dị nhưng khiến nhiều người đàn ông kính nể.
Chị, mù loà và thân thể chằng chịt vết thương nhưng khiến nhiều người phụ nữ ghen tỵ.

Một câu chuyện đẹp, khiến ta tin hơn vào phép màu cuộc sống, và tin rằng tình yêu đích thực đến từ sự kết nối đồng điệu của hai tâm hồn - thứ mà đôi mắt ta thường khó lòng nhìn thấy. - Diệp Chi (MC truyền hình)

Status số 5

Gửi con trai của mẹ! Vậy là ngày mai con chính thức vào lớp 1 rồi!

Việt Nam ta có câu: "Con đi trường học, mẹ đi trường đời", nhưng với mẹ, con đã chính thức bước vào trường đời rồi đấy con ạ! Mẹ có thể đưa đón con mỗi ngày, nhưng mẹ vẫn quyết định cho con đi xe buýt để tự lập.

Mẹ biết con mẹ rất hoà đồng với mọi người, mẹ không lo ở môi trường mới con sẽ sợ sệt. Nghe con nói: "Có lẽ ngày đầu tiên con sẽ khóc đó mẹ, hì. Khóc một ngày đầu thôi à", vừa buồn cười nhưng mẹ thương quá khi thấy sự đáng yêu trong câu nói.

Mẹ muốn nói cho cả thế giới này biết rằng: Tuy con có gương mặt rất đáng yêu, nhưng điều mẹ tự hào với mọi người không phải ở điểm đó mà là ở chỗ con rất hiền lành, ngoan ngoãn và tình cảm. Mẹ thật có phước lắm mới được con đầu thai làm con của mẹ!

Mẹ đi làm, con lo mẹ mệt nên hỏi mẹ có chỗ ngủ không. Con bị ba mẹ đánh mắng vì ham chơi, con không bao giờ khóc nhè ăn vạ. Tối mẹ ôm con hỏi thăm con bị đánh có đau không, con lắc đầu và nói: "Con chỉ buồn thôi". Mẹ nhờ con giúp việc nhà, lúc nào con cũng sẽ làm. Mẹ khen con giỏi, cái gì cũng làm được thì con luôn nói "Đúng rồi" và sau đó tìm một điểm nào đó chưa tốt của mình ra để nói thêm vế sau, ví dụ như: "Nhưng con còn ... chưa giỏi".

12 năm học trôi qua nhanh lắm, mẹ cũng không biết tương lai con học có giỏi không, sau này con sẽ làm gì, trở thành người nổi tiếng, người thành đạt hay chỉ vừa đủ ăn. Mẹ không thể đoán được, nhưng chắc chắn một điều, con sẽ là một người đàn ông lương thiện và có trách nhiệm, con trai ạ. - Thanh Thúy (diễn viên)

Status số 6

Có những nơi như thế... Có những khái niệm về hộ nghèo hay cận nghèo mà ở nơi đô thị người ta không bao giờ nghe tới.

Nước đun còn hun mùi khói
Nhà đất cửa sổ không ô
Không một bộ bàn ghế
Không có chỗ vệ sinh
Bố bị thần kinh
Mẹ bỏ nhà đi biệt xứ
Bà già ốm yếu
Hai em nheo nhóc.

Vậy mà em vẫn học giỏi, nụ cười vẫn sáng bừng niềm tin và nghị lực, dẫu trong cơ thể gầy yếu còn mang bệnh viêm cầu thận chưa thể chữa vì không có nguồn thu.

Những chuyến đi thấm đẫm mồ hôi, và cả nước mắt xót xa thương cảm! - Thanh Vân Hugo (MC truyền hình)

van-hugo-5142-1440151984.jpg

MC Thanh Vân Hugo.

Status số 7

"Thập tử nhất sinh", vì đâu?

Mấy ngày nay, tôi thường xuyên nhận được tin nhắn/ nghe những lời rất bi thương như sau:

- Chị ơi, em đang thắt cả ruột gan. Nhìn cháu thấy thương vô cùng, cứ nghĩ đến cháu là muốn trào nước mắt.

- Chị ơi, chị kiểm tra lại giùm xem tình hình cháu có hy vọng gì không? Nếu không cứu vãn được thì để chúng em còn tính phương án đưa cháu về nhà, chấp nhận số phận vậy.

Chắc bạn sẽ nghĩ tôi là bác sĩ khoa Cấp cứu của bệnh viện lớn nào đó đang tiếp chuyện với bố mẹ có con ở tình trạng nguy kịch đến tính mệnh. Thực tế, tôi chỉ là giảng viên quèn và con họ rất khoẻ mạnh, tràn trề sức sống, giỏi giang nữa, đến mức có điểm thi xấp xỉ mức điểm chuẩn "trên trời" của FTU. Chỉ vì sự xấp xỉ ấy mà các bậc phụ huynh đáng kính coi con mình như kẻ "gần đất xa trời" vậy.

Dù rất bức xúc với tư duy cào bằng trong giáo dục, đem điểm của người học nhiều chia cho người học ít, đánh tụt mặt bằng trình độ của học viên cũng như tư duy "xin - cho" của Bộ làm người học rất bị động, tuy nhiên, tôi không thể chia sẻ với tâm lý bi kịch hoá kỳ thi này của phụ huynh Việt.

Tôi đã gắt lên với họ: "Trời ạ, con em mạnh khoẻ, giỏi giang, không đỗ trường này sẽ đỗ trường khác. Nó vất vả suốt cả 3 năm cấp 3 vì kỳ thi này, giờ xong với kết quả tốt rồi thì nên cho nó vui sống, sao cứ quở quang con vậy? Hay em nhất định phải bắt con khổ sở, khóc than mới hài lòng?".

Hiếm khi tôi được gặp "bố mẹ thông minh", giúp con ổn định tinh thần, biết chấp nhận hoàn cảnh để chủ động ứng phó mà chỉ chạy theo đám đông, khủng bố con mình với đủ thứ lo sợ không căn cứ.

Vậy là Bộ làm khổ thí sinh hay bố mẹ đây? - PGS, TS Nguyễn Hoàng Ánh (giảng viên Đại học Ngoại Thương Hà Nội)

Status số 8

Thông qua lời giới thiệu của đứa bạn và tham khảo trước thông tin trên mạng, có lần mình ghé quán Nụ Cười nằm trên đường Cống Quỳnh, quận 1 ăn thử xem sao. Nghe nhiều người bảo ở đây một phần cơm chỉ 2.000 đồng nhưng rất ngon. Và phải công nhận là ngon thật. 2.000 đồng nhưng có đầy đủ 3 món mặn, xào, canh, đựng sạch sẽ trong một khay cơm bằng inox. Đồ ăn được chế biến khá vừa miệng.

Mình có hỏi thăm một số người xung quanh, có mẹ con chị bán vé số hàng ngày đều ghé, có anh làm nghề đánh giày mỗi tuần ăn cơm ở đây ít nhất 5 lần. Anh bảo: "Đánh một đôi giày được chục ngàn nhưng đâu phải lúc nào cũng có khách. Cơm ở đây có 2.000, vừa ngon vừa rẻ, tiết kiệm được mớ gửi về quê".

Lúc ăn xong, mình có đề nghị trả 20.000 cho phần cơm của mình nhưng nhân viên nhất quyết không nhận. Nghe nói họ là những người tình nguyện giúp cho quán, những Mạnh Thường Quân đã tạo nên quán cơm tuyệt vời này.

Thời buổi bây giờ, nói thiệt 2.000 đồng chả mua được gì để ăn. Vậy mà quán Nụ Cười này đã mang cho những hoàn cảnh khó khăn những phần cơm đầy đặn, giúp họ có thêm sức khỏe bươn chải cuộc sống.

Bất chợt nhớ tới hìn ảnh bạn phục vụ quán (hình như là sinh viên) mồ hôi ướt áo, ân cần hướng dẫn một bác lớn tuổi vào quán. Đời còn nhiều niềm vui... - Phúc Hiếu Võ (blogger)

Status số 9

Xin được chia sẻ quan điểm về bạn cử nhân cầm biển xin việc. Có thể việc này có ích với các bạn trẻ chăng? Nhưng cách tìm việc của bạn sẽ khiến người chủ tiềm năng nghĩ là bạn kém cỏi. Thị trường khắc nghiệt, không người chủ nào thuê nhân viên dựa vào lòng thương hại cả. Cách làm của bạn thể hiện một sự tuyệt vọng chân thành nhưng khó hiệu quả.

Nếu tôi là bạn, khi cần tiền mua sữa cho con, tôi sẽ không ngần ngại làm xe ôm. Trên xe tôi có thể gắn cái bằng cử nhân của mình để có được lòng tin và cảm thông của khách hàng. Khi chúng ta phải kiếm tiền để nuôi con, mọi lao động đều là vinh quang, đáng tự hào, bởi đồng tiền chúng ta kiếm được sẽ góp phần nuôi lớn những thiên thần của mình. Làm được điều ấy rồi, bạn có thể học thêm, trau dồi kiến thức, kỹ năng để tìm được việc khác. Chúc bạn may mắn! - Chau Doan (độc giả chia sẻ)

Status số 10

(1) Một người phụ nữ, có nhan sắc, gia đình đề huề. Một lần lỡ lạc, cô bị chồng ruồng rẫy, con trai bị cách ly với mẹ. Chán nản, cô lao đầu vào cuộc sống bê tha và tự rẻ túng bản thân mình, chỉ để kiếm được tiền bù đắp chút vật chất cho con. Con trai chưa học hết cấp 1, cô chưa bước qua tuổi 40 đã tự kết thúc cuộc đời mình bằng căn bệnh thế kỷ...

(2) Trong bệnh viện, 2 - 3 bệnh nhân chen nhau trên chiếc giường đơn nhỏ xíu. Có bệnh nhân phải ra ngoài hành lang nằm để y tá đo huyết áp, cặp nhiệt độ, lấy máu... Một cô trạc ngoài 50, tay phe phẩy cái quạt cho thằng con trai áng chừng ở cái tuổi bẻ gãy sừng châu, chẹp miệng: "Kể mà bố mẹ có tiền thì cho con vào nằm phòng dịch vụ có điều hoà cho đỡ khổ!". Thằng con trai không thay đổi thái độ, không đáp, mắt chỉ dán chặt vào cái smartphone hiện đại...

(3) Cô, rất trẻ, ở cái tuổi phơi phới mà khám đâu cũng ra bệnh, người dặt dẹo, nói năng thều thào - hậu quả của những tháng ngày chỉ ngồi trước màn hình vi tính cày hết ngôn tình đến phim Hàn Quốc, tự thấy mình có đủ sức trẻ, sức khoẻ để không cần chăm sóc đến bản thân. Bà cô, ngoài 80, dáng nhỏ, da ngăm nhưng lúc nào cũng thoăn thoắt làng trên xóm dưới. Rằm hay lễ Tết, bà đi không thiếu một miếu một từ nào, âu cũng mong con cháu trong nhà mạnh khoẻ, hạnh phúc...

(4) Cậu, rất trẻ, xông xáo, nhiệt huyết tham gia mọi hoạt động xung kích hay thiện nguyện mà cậu có cơ hội. Nhưng không phải ai cũng hiểu, có người chê bai, có người góp ý, có người nhìn nhận việc cậu làm theo chiều hướng khác. Trái tim nóng của cậu thành cái đầu nóng, cáu gắt, chỉ trích ngược lại người khác vì không công nhận mình...

Và rất nhiều những mảng sáng mảng tối nữa rọi vào chúng ta trong chỉ một phần nghìn thời gian cuộc đời mỗi con người. Mỗi người một cách sống, một cách hành xử, một quan điểm, một lý lẽ... Có người dùng thời gian của mình chỉ để phán xét những thứ chẳng liên quan đến mình, có người bó gối hàng giờ và chỉ quan tâm đến cái màn hình điện thoại, có người đang vật lộn mưu sinh, có người lặng lẽ tạo ra vô vàn các giá trị vật chất và tinh thần quý giá cho xã hội...

Ừ thôi, sao cũng được mà, miễn là có một con mắt nhìn đời rộng hơn, đừng khắt khe hay thiển cận, miễn là có một cái tâm sáng để hành động, một trái tim nóng để yêu thương... Đừng để khi nhìn lại chỉ thấy sự ấu trĩ của tuổi trẻ hay hối tiếc vì những điều chưa kịp làm đã không còn cơ hội. - Nguyễn Huyền Trang (thạc sĩ môi trường)

 Studs tổng hợp

Nếu bạn bắt gặp một status ý nghĩa, sâu sắc trên Facebook, Twitter, các blog..., hãy gửi về thugiang@vnexpress.net để chia sẻ cùng các độc giả khác.

NgoiSao.net

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook - Ngôi sao


© 2021 FAP
  5,667,383       2/565