Hoa tháng 5 chớm nở bằng những rung động mùa hạ, cành phượng vĩ đã biết cất lời thì thầm theo gió.
Hạ đến khiến lòng người nôn nao khó tả. Những lá thư viết vội trong ngăn bàn, những chữ ký dày đặc trên tà áo trắng tinh. Hạ vương vấn chùng chiềng nơi góc lớp, thổn thức trong suy nghĩ, rơi rớt đỏ cả trời phượng vĩ trên từng bài thi, từng trang lưu bút bỗng dài thêm. Ai cũng muốn viết, muốn nói thật nhiều để lưu giữ hoài niệm để những dòng tâm sự là những nỗi niềm sẻ chia.
Tiếng ve cùng hoa phượng đỏ cứ ngập ngừng bồi hồi trong giờ phút chia tay bạn bè. Thầy cô ơi! Bạn bè yêu dấu, thao thức trong tiếng trống trường ngày bế giảng. Mắt ai cũng đỏ hoe đượm buồn thân thương luyến nhớ. Làm sao quên được những buổi học tiếng thầy vang vọng truyền cảm hứng trong từng bài giảng khiến chúng em đến nao lòng. Làm sao quên được dáng cô hao gầy…
Tháng 5 đến mang theo màu kỷ niệm. Những cánh phượng, cánh bướm nhỏ xinh ép vào trang vở trắng…
Không biết đã bao mùa phượng cũ đi qua mà lòng người học trò cũ cứ ngẩn ngơ kiếm tìm ký ức, cứ lượm nhặt thời áo trắng đã đi qua.
Hoàng Trường